Tranh phố cổ hà nội con đường, tranh phố cổ áo dài mùa thu Những bức tường lạnh băng, khoác lên mình vài mảng màu kí ức. Nắng hắt vào đóa hoa trên đôi quang gánh của cô nàng đội nón lá của bức họa, phủ tối bóng lưng nhễ nhại mồ hôi in trên bờ tường. Nắng nhuộm đỏ ràng pháo đì đùng ngày Tết, rồi lại che khuất mặt mũi cậu chàng cầm cờ trong đoàn múa rồng cong cong theo cây bút màu của họa sĩ. Bờ tường bích họa trông sáng tối ấy cứ như những mảnh ghép đan xiết nhau giữa cái đã qua và cái hiện có, giữa đổi thay và gìn giữ, giữa hòa nhập mà không hòa tan của mảnh đất Thủ đô.

Tôi lang thang sang Nguyễn Thái Học. Con phố dài với vài hàng xe chậm rãi. Dạo ngang những cửa hàng tranh sơn dầu cao cấp, chợt thấy hơi thở nghệ thuật đổ ập vào mặt, vào mũi, vào tất cả giác quan của một trái tim dễ rung cảm. Mấy dãy nhà bán tranh mang vẻ cổ kính, thấp lè tè, với ban công nhỏ, cùng cánh cửa gỗ sơn màu xanh lá mạ đầy hồi ức. Sảnh trước được mở thông suốt, dài ngoẵng ra tận phía sau nhà, bày biện trên vách, hay men theo bờ tường, là vô số bức họa sơn dầu, làm thích mắt của bao kẻ mộng mơ yêu cái đẹp.