Bức tranh khắc họa một góc rừng sồi ở vùng ngoại ô nước Nga, nơi ánh sáng buổi sớm hoặc buổi chiều nghiêng nhẹ xuyên qua những tán lá vàng óng. Không gian rộng mở, tĩnh lặng, chỉ có sắc màu của thiên nhiên hòa quyện và ánh sáng mơ màng tạo nên cảm giác bình yên, thơ mộng và hơi hoài cổ. Một con đường mòn nhỏ phủ đầy lá sồi rụng, uốn lượn dẫn mắt người xem đi sâu vào không gian tranh. Hai bên đường là gốc sồi to, rêu phủ nhẹ, đôi chỗ có thảm cỏ xanh non xen lẫn vàng úa của mùa thu. Các thân sồi cao vươn thẳng, vỏ cây màu xám bạc, lớp lá vàng cam rực rỡ phủ kín ngọn cây. Ánh nắng len lỏi qua kẽ lá, tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đất.

Ánh nắng được tả bằng những lớp sơn dày, nhạt dần về phía xa, mang đến cảm giác ấm mà không gắt, đúng chất ánh sáng phương Bắc dịu và lạnh nhẹ.
Không khí trong tranh dường như tĩnh lặng, chỉ có vài chiếc lá đang rơi hoặc làn sương mỏng tan, tạo cảm giác tĩnh mà động, buồn mà đẹp.
Tranh Sơn Dầu 66 Vẽ Tay